Em nhớ anh!
Em nhớ những đồng cỏ mà đôi ta bước qua, có mùi hương của sương sớm, có sự tinh khiết của ban mai, tràn ngập trong ánh nắng muôn màu.
Em nhớ những dòng sông chiều chiều anh cùng em đi dọc quanh, có những đôi cá tung tăng bay lượn.
Em nhớ những kỉ niệm sâu sắc nhất
Em nhớ tình yêu đôi ta đẹp như những đóa hoa nở ko phai tàn
Em nhớ rất nhiều về quá khứ mỗi khi cô đơn, anh có hay chăng?
Anh có biết chăng giờ em nhớ anh?
Cô gái tóc đen nhánh buông dài xuống dòng sông in hình trăng khuyết, lặng lẽ thầm nói:
Nhưng giờ anh đã ko còn là của em.